Trường học của muôn loài

Ngày xửa ngày xưa, muôn thú quyết định phải làm một điều gì đó để giải quyết vấn đề của thế giới mới. Thế là chúng lập ra một cái trường.

Thời khóa biểu bao gồm các môn chạy, leo trèo, bơi và bay. Để dễ kiểm soát và xếp lịch, mọi loài thú đều phải học tất cả các môn.

Vịt giỏi bơi vô cùng. Thực tế là nó còn bơi giỏi hơn cả thầy. Nhưng vịt lại chỉ vừa đủ điểm đậu ở môn bay, còn ở môn chạy thì kém vô cùng. Bởi vì nó học kém môn chạy, nên nó phải học tăng tiết môn này, cũng như bỏ bớt tiết học bơi để tập chạy. Thế là đôi chân vịt của nó phải cà đến mòn ở đường chạy bộ, khiến cho nó bơi kém đi hẳn và chỉ đạt điểm trung bình. Nhưng mà đi học thì trung bình là chấp nhận được rồi, nên không ai lo về vụ này nữa, trừ chính họ nhà vịt.

Thỏ thì ban đầu đứng đầu lớp môn chạy, nhưng sau đó thì bị khủng hoảng vì nó phải học thêm học bớt môn bơi quá nhiều.

Sóc thì giỏi leo trèo. Thế nhưng, ở lớp học bay, nó gặp rắc rối lớn khi thầy giáo bắt nó phải cất cánh từ dưới đất lên ngọn, chứ không được trèo từ ngọn xuống. Tập dữ quá, nó bị căng cơ, chuột rút, thế là khi thi leo nó chỉ được điểm C, còn khi chạy nó chỉ đạt điểm D mà thôi.

Đại bàng là một tên học sinh hư hỏng và đã bị kỉ luật nặng. Trong lớp học leo, nó lên đến ngọn cây nhanh nhất, nhưng dám làm theo cách riêng của nó chứ không theo hướng dẫn thầy cô.

Vào cuối năm học, một con thú hình thù kì dị, tựa như con rồng, biết bơi kha khá, biết chạy kha khá, biết leo trèo kha khá và biết bay chút chút đạt điểm trung bình cao nhất và trở thành thủ khoa.

Họ nhà cầy thảo nguyên thì không chịu đi học và không chịu đóng thuế bởi vì ban điều hành trường học không thêm môn đào hang vào nội dung giảng dạy. Thế là nhà cầy cho con theo học nhà chồn. Sau đó, cầy cùng với dòng họ chuột chũi tự lập một cái trường tư. Cái trường này đã cực kì, cực kì thành công.

Lời bình: Đa số các trường học và nội dung giảng dạy được thiết kế dành cho đại trà, và đánh giá dựa trên chỉ số trung bình. Khổ thay, một chiếc giày sản xuất size công nghiệp sẽ không vừa chân tất cả mọi người, và cái gì cũng biết vừa vừa sẽ khó có thể tạo nên lợi thế cho riêng mỗi con người.

Trường học không thể dạy cho mỗi mình ta, thế nên ta phải tự xây nên con đường và chiến lược cho mình. Nếu là chồn, hãy học đào đất, là vịt thì học bơi, còn là sóc thì tập trung vào leo trèo. Đừng cố học giỏi tất cả các môn, vì điều đó là bất khả và vô cùng lãng phí.

(Tác giả: George Reavis)