Chỉ được cái cảnh. Đó là cảm nhận của rất nhiều người khi xem xong bộ phim King Kong vốn đã nổi tiếng từ trước khi công chiếu. Kĩ xảo tuy đẹp nhưng Hollywood từng cho thế giới thấy nhiều kỹ xảo vi diệu hơn, dàn diễn viên nổi tiếng lại nhạt nhòa trong diễn xuất, cốt truyện vô thưởng vô phạt với mô tuýp phim quái vật quá đỗi bình thường. Thế nhưng, trên các trang đánh giá, mức điểm của phim trụ vững trên mức trung bình (6-7/10). Nếu đã chê nhiều hơn khen, tại sao con số lại ở mức khả quan như thế?
Đó là một ngày làm việc bình thường đối với các tuyển trạch viên của đội bóng Sparta Prague. Họ chịu trách nhiệm tìm kiếm tài năng trẻ mới mang về đào tạo. Trên sân, các cầu thủ thi nhau phô diễn kỹ năng, mong lọt vào mắt xanh các vị “khán giả” trầm ngâm kia. Họ không ngờ rằng, các đôi mắt ấy đang chăm chú vào một nhân vật, một người ít đất diễn nhất trên sân khi ấy, vị trí thủ môn. Chàng thủ môn này về sau đã được Sparta Prague ký hợp đồng chuyên nghiệp. Anh đổi sang chơi ở vị trí tiền đạo, trở thành một trong những cầu thủ nổi tiếng của Cộng hòa Czech những năm 2000. Tên anh ta là Jan Koller, với biệt danh “ngọn tháp di động”, cao 2,02 m. Và đó chính là thứ đã đưa anh đến thế giới chuyên nghiệp.
Thế giới quả thật đã chứng kiến rất nhiều cầu thủ siêu sao. Tuy nhiên, không phải ai cũng đạt đến trình độ Messi hay Ronaldo. Dưới họ sẽ là những cầu thủ chuyên nghiệp bình thường, và những người này dù gì cũng ăn đứt đám người nghiệp dư bên dưới. Có một khoảng cách để người nghiệp dư có thể tiến lên chuyên nghiệp. Đó chính là cách mà chiếc iPhone đầu tiên thu hút sự chú ý của đám đông. Ra mắt vào năm 2007, ban đầu đúng thật nó là một vụ nổ chấn động. Mặc dù vậy, sau khi bình tĩnh lại, người ta thay nhau than phiền về những tính năng chưa hoàn thiện. Thế nhưng, dù cho có than phiền cách mấy, không ai có thể ruồng bỏ chiếc điện thoại này. Họ bị mê hoặc bởi tính năng mà từ ngày đầu nảy ra ý tưởng, Steve Jobs cùng cộng sự đã tập trung rất mạnh phát triển, độ cảm ứng mượt mà bậc nhất.
Câu chuyện còn lại sau đó của iPhone là một huyền thoại. Jan Koller giải nghệ năm 2011 sau khi thi đấu qua vài đội bóng châu Âu tên tuổi. Anh chưa bao giờ là một siêu sao nhưng với một thủ môn chậm chạp ngày nào, vô địch Bundesliga (giải chuyên nghiệp Đức) và khoác trên mình chiếc áo đội tuyển quốc gia 3 kỳ Euro và 1 kỳ World Cup quả là giấc mơ hóa thật. Không ai nỡ đánh giá quá tệ một bộ phim với phong cảnh đẹp như vậy, đó là lý do vì sao phút cuối cùng, khi tặc lưỡi, người ta cũng đành bấm nút lựa chọn trên trung bình.
Đây không phải bài viết nói về những siêu phẩm. Đây là bài viết nói về một khoảng cách tồn tại giữa người bình thường và những siêu nhân. Giữa hằng hà sa số con người bình thường, trước hết để nổi bật, ta phải có một ưu điểm, dù cho đó là ưu điểm duy nhất. Đó chính là tấm vé đưa ta bước vào khoảng giữa đó, đó chính là thế giới “trên trung bình”.
Và đó cũng không phải kết thúc đâu. Đó thật ra chỉ là khởi đầu thôi. Con đường từ khá lên khủng còn chông gai hơn nhiều.