Người trông hải đăng

Bá tước hỏi: “Tôi nghe nói rằng không phải lúc nào ông cũng hiểu những dấu hiệu mà ông lặp đi lặp lại đúng không?”

Người trông hải đăng cười trả lời: “Đúng, thưa ngài, và đó là thứ tôi thích nhất.”

“Tại sao?”

“Vì khi đó tôi không phải chịu trách nhiệm. Tôi là một cỗ máy không hơn, và miễn là tôi làm xong việc đã quy định là được, không cần phải lo nghĩ gì nữa.”

Đây là một đoạn trích từ tác phẩm “Bá tước Monte Cristo” của Alexandre Dumas cha. Không phải không có lí do mà “Bá tước Monte Cristo” trở thành một tác phẩm bất hủ. Dumas đã lồng vô số những bài học vượt thời gian: Ngày nay, vẫn còn không biết bao nhiêu người trông hải đăng muốn trở thành một cái máy: vô trách nhiệm để đánh đổi lấy sự vô ưu.

Ngặt một nỗi, đây là thời đại của máy móc. Những kẻ muốn hóa thành một cái máy sẽ sớm muộn bị thay thế bởi chính máy móc. Và khi đó, họ không thể quay trở lại làm việc như một con người.