Thế cờ riêng

Hắn rất thích đánh cờ. Ngặt nỗi hắn chỉ là dân cờ nghiệp dư.

Ngày đầu học chơi, không tốn nhiều thời gian để hắn học được tên gọi và cách đi của từng quân. Khoái chí, hắn mang đi đánh với lũ bạn hàng xóm. Chung cuộc, hắn thua be bét. Hắn học được bài học biết cách dùng quân không có nghĩa sẽ dùng quân giỏi. Mang bộ cờ về làm màu với mấy đứa em chưa biết chơi, hắn chiến thắng vang dội. Sau một hồi tự hào vì thằng chột làm vua xứ mù, hắn nản chí rồi nhanh chóng bị những trò vui khác làm quên đi vụ đánh cờ.

Bẵng đi một thời gian khá lâu, hắn có dịp ngồi coi hai ông lão tỉ thí. Niềm hứng khởi đâu đó lại trỗi dậy. Hắn bắt đầu học chơi nghiêm túc hơn. Hắn lân la mấy quán nước trong xóm để quan sát mọi người chơi. Học được kha khá mấy thế cờ chiếu bí phổ biến, trong lòng hắn lấy làm đắc ý lắm. Triệu tập ngay mấy đứa bạn giỏi cờ, hắn thi triển ngay công phu mới học được. Kết quả tuy có đỡ ngu hơn xưa nhưng hắn vẫn thua tan tác. Hắn nhận ra xem người ta chơi hay chưa chắc mình cũng chơi hay, và tuy hắn biết thế cờ nhưng vẫn không thể nào dẫn dắt ván cờ để tạo ra thế đó. Chật vật dăm ba ván nữa, hắn chán. Rồi bộ cờ lại xếp xó trong góc nhà.

Lớn hơn chút nữa, trong lúc ngồi chơi cùng một người bạn trong quán nước, hắn được rủ đánh cờ. Tặc lưỡi thôi kệ, hắn đánh một ván. Hắn vẫn thua nhưng lần đầu tiên, hắn có một thế cờ khá ngang ngửa. Hắn bắt đầu đánh thêm ván nữa, rồi ván nữa, rồi thời gian sau có cơ hội là hắn lại chơi. Hắn nhận ra một điều càng chơi nhiều hắn càng có thêm kinh nghiệm. Kiên nhẫn hơn, bình tĩnh hơn, hắn thấy mình dần dà có những trận thắng xen kẽ trong chuỗi trận thua. Nhờ đánh cờ, hắn học thêm một bài học rằng muốn có kinh nghiệm, không có cách nào hơn ngoài thực hành thật nhiều. Và thực hành nhiều chỉ giúp hắn vững vàng hơn chứ vẫn chưa thể giỏi hơn. Bằng chứng là hắn vẫn thua nhiều hơn thắng.

Người ta nói cờ tướng có khai cuộc, trung cuộc và tàn cuộc, người thi triển khai cuộc có lợi thì nắm tới 70% cơ hội chiến thắng. Hắn vốn dĩ khai cuộc rất ngẫu hứng, và cũng vì vậy, thế cờ sau đó đúng nghĩa hên xui. Nhận ra khuyết điểm đó, hắn bắt đầu suy nghĩ tìm một thế khai cờ hữu ích.

Trong cờ tướng quân xe rất mạnh, hắn thì vừa thích vừa ghét quân xe. Hắn thích cảm giác khi hai quân xe của hắn đang làm chủ thế trận và ghét cay ghét đắng khi bị quân xe của đối thủ áp chế. Sau hàng trăm ván cờ, hắn không ngừng băn khoăn tìm một thế cờ áp chế quân xe của đối phương và một ngày nọ, hắn nghĩ ra thế khai cờ khắc chế xe bằng pháo. Tỉ lệ chiến thắng của hắn bắt đầu tăng lên. Càng thực hành, càng điều chỉnh, hắn càng cảm thấy tự tin hơn với thế cờ này. Hắn nhận ra rằng, tuy không thể giúp hắn trở thành độc cô cầu bại, thế cờ này là một cái gì đó của riêng hắn, khiến cho hắn rất tự tin khi sở hữu một vũ khí là thế mạnh của mình.

Ngày nay, hắn vẫn thi thoảng chơi cờ khi có thời gian. Và trong đám kì thủ nghiệp dư, hắn vẫn luôn tự tin khi được mọi người rủ chơi cờ. Không phải do hắn chơi quá hay, cũng không phải hắn tự nhận mình là cao thủ. Chỉ đơn giản vì hắn có một thế cờ riêng.

Nhiều người đi tìm cả đời cũng chẳng thấy.