Có một sự thật khó chấp nhận: nhiều người thành công không biết chính xác vì sao họ thành công. Nhưng họ sẽ không bao giờ thừa nhận điều đó.
Họ sẽ kể cho bạn nghe những “bí quyết”—rằng phải chào khách với tay đặt lên tim, rằng phải sử dụng AI để tối ưu quy trình, rằng phải cúng ông địa vào mỗi sáng thứ Hai. Họ tin rằng những hành động đó chính là yếu tố quyết định giúp họ đạt được vị trí ngày hôm nay. Và khi họ tin, họ cũng muốn người khác tin.
Nhưng thực tế khắc nghiệt hơn nhiều. Thành công không phải lúc nào cũng có công thức. Đôi khi, nó chỉ là sản phẩm của xác suất—một chuỗi may mắn vô tình diễn ra đúng thời điểm. Khi một nhà đầu tư thắng lớn, có thể đó không phải vì anh ta có chiến lược vượt trội, mà đơn giản vì thị trường tình cờ di chuyển theo hướng anh ta mong muốn. Khi một doanh nhân đột nhiên bùng nổ, có thể đó không phải vì anh ta có tư duy thiên tài, mà vì anh ta vô tình đón đầu một xu hướng mà chính anh ta cũng không thể lường trước.
Nhưng con người không thích sự ngẫu nhiên. Ta không thể chịu đựng được ý nghĩ rằng thành công của mình có thể chỉ là một vụ nổ may mắn—bởi vì điều đó cũng đồng nghĩa với việc nó có thể biến mất bất cứ lúc nào. Vì vậy, ta dựng nên những câu chuyện, những “bí kíp,” những quy tắc để khiến thành công trông có vẻ như một thứ có thể lặp lại, có thể kiểm soát.
Nhưng thử nghĩ xem: có ai mở lớp dạy cách trúng độc đắc không? Không. Vì ai cũng hiểu rằng đó chỉ là may mắn.
Vậy thì, câu hỏi quan trọng hơn cần đặt ra không phải là “Làm thế nào để thành công?” mà là “Làm thế nào để sống sót khi may mắn quay lưng?”